Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.
Đây là thiết kế của một pavillion phục vụ cho sự kiện trong ngành kiến trúc. Khi tiếp cận khảo sát khu đất, chúng tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của tự nhiên nơi đây. Đó là một khu vườn với nhiều loại cây xanh, cây ăn trái, vườn rau sạch bố trí xen lẫn vào nhau tạo nên trải nghiệm về một tự nhiên hoang dã.
Chúng tôi quyết định tạo nên một cấu trúc phù hợp với bối cảnh tự nhiên nơi đây nhiều nhất có thể, với những tính chất đặc biệt của sự xuyên thấu, hòa lẫn, nhẹ nhàng và ẩn giấu… Kết quả là hình ảnh hữu cơ của cấu trúc xuất hiện, nhìn từ xa giống như một bụi rơm được đặt trong khu vườn.
Bụi rơm cũng là hình ảnh của ký ức quen thuộc của đồng quê mà người Việt Nam ai cũng gắn bó. Khi một kiến trúc gắn liền với ký ức, khơi gợi được ký ức, thì cũng là lúc nó chạm được đến người thưởng lãm.
Bụi rơm là kiểu cấu trúc hòa nhập và gần như hòa tan vào với tự nhiên một cách nhiều nhất có thể. Không phô trương về hình dáng cũng như vật liệu, chúng tôi mong nó có thể xuất hiện và biến mất theo thời gian một cách nhẹ nhàng, và sẽ hoàn toàn không tác động gì đến khu vườn đang có.
Theo một cách dễ hiểu, đây là một cấu trúc xuất hiện mà không phá vỡ những điều đang hiện hữu, nó tham gian một cách hòa lẫn./.
The pavilion is designed to be a venue for architectural events. When first come to the site, we immediately feel the presence of nature here, of various plants and greenery, and the need to assert it through out our design.
We decide to create a structure that can be blend itself into its surrounding environment, the special features is all about the mixing, the lightness, the hiding,the penetration.. The result is an organic structure just like a straw sitting the garden.
The straw is an image of memory, one that belongs to the Vietnamese countryside. Once Architect attaches to consiousness and arouse memories, it touches the heart of the people who see it.
The straw is an also entity that is able to completely blend itself into the nature context. Not parading around shapes as well as materials, we hope it is able to appear and disappear with time slightly with no direct interaction to the garden itself.
In the most perspicuous way, this is a structure which does not damage the one existing, it blends in smoothly.